Tản mạn: Khởi nghiệp… khởi nghiệp… khởi nghiệp đi thôi!!!!!
Sếp ‘dốt’, lương thấp, đồng nghiệp chơi đểu… mọi tín hiệu đều cho thấy bạn muốn nghỉ việc.
Và… có bao giờ đẹp như hôm nay, khi phong trào “khởi nghiệp” nổi lên như bão lũ!
Và xuôi theo chiều gió, bạn cũng khởi nghiệp (như ai).
Một cửa hàng buôn đồ online? Một dịch vụ vận chuyển hàng xách tay? Đồ ăn vặt ư?
A!!! ra rồi, một quán café mà bạn vẫn mơ ước bấy lâu. Vài góc nhỏ tĩnh lặng cho những tâm hồn cô đơn. Vâng, chỉ có thể là một quán cà phê. Thế là quyết định rồi nhé, bạn mở quán café.
Tôi lấy bừa 1 cái ảnh trên web, đại thể cái quán café của bạn trông thế này.
Khởi nghiệp mơ ước
Không quá hoành tráng, nhưng cũng đèm đẹp, xem ra cũng phù hợp cho những góc nhỏ xinh xinh.
Sáng, tối bán café. Trưa chiều bán thêm cơm văn phòng, thật là tiện đôi ba đường.
Và thế là… Bạn ngồi ghếch chân đếm tiền, trong không gian quán café với điều hòa mát lạnh, với những cốc nước chanh tươi ‘nhà trồng được’, thế là xong, cuộc đời làm ông chủ khởi nghiệp thật là tươi đẹp.
KHÔNG… KHÔNG… và KHÔNG!!!
Thế giới của bạn không đơn giản thế.
Bạn phải đối diện với những vấn đề mà bạn không bao giờ mường tượng được khi còn đi làm ‘thằng’ nhân viên quèn.
Đầu tiên là Phường vào ‘hỏi thăm’, biển quán treo hơi thò ra ngoài, xe máy khách để lấn ra vỉa hè, hàng xóm phàn nàn nhạc bật hơi to… Phải ‘giải quyết’.
Cán bộ Quận xuống, kiểm tra thuế, vệ sinh an toàn thực phẩm, hợp đồng lao động… Lại phải ‘giải quyết’.
Hội phụ nữ khu phố gõ cửa, đóng góp cho phong trào ca hát của xóm: Đóng góp.
Đoàn viên thanh niên mời mua vé ủng hộ diễn kịch, vì người nghèo: Ừ thì mua.
Xong chưa??? Chưa xong đâu.
Cửa hàng có chuột, gián. Thế là hỏng rồi, khách chạy hết. Nhân viên ‘ngại’, bạn xắn tay vào mà bắt chuột, diệt gián nhé.
Ruồi, ruồi, ruồi. Ruồi là kẻ thù không đội trời chung của các quán café sành điệu. Đố bạn biết cách đuổi sạch ruồi đấy?
Chưa hết, toilet bị mùi. Một ngày gần trăm lượt ‘đi’, kiểu gì chả mùi. Mấy em nhân viên xinh đẹp, chỉ được cái xinh thôi, chứ không bắt các ‘em í’ dọn sạch toilet được đâu ạ. Bạn xắn tay vào mà dọn. Không thì phải Tiền, thuê vệ sinh chuyên nghiệp (tiền đâu ra?).
1 tuần, 2 tuần, tới tuần thứ 3: Mất mất 1 cái xe máy của khách…
Phải ‘nuôi’ thêm 1 ông bảo vệ, sắm cho ông í ấm trà với cái điếu cày, bắc ghế ngồi ngoài vỉa hè trông xe.
Ám ảnh nhất với bạn là những ngày cuối tháng, hóa đơn đòi tiền dồn dập gửi đến, và lại đến hạn trả lương. Khách nhiều ít gì ko biết, quán ế ẩm mấy thì ế ẩm, nhân viên không quan tâm, bạn vẫn phải trả lương như thường.
Và chỉ sau 2-3 tháng thôi, bạn sẽ ngồi ghếch chân ở một quán trà đá vỉa hè, mơ về một thời đi làm thuê, áo cổ cồn, ngồi máy lạnh, hết giờ vỗ mông về rồi đi ‘cưa gái’.
Thời oanh liệt nay còn đâu!!!
Và đây là thế giới bạn phải đối mặt.
Cấp Cứu