Thế hệ Millenials ( hay còn gọi là Gen Y là những người sinh ra từ năm 1980 đến năm 2000) đang nhận ra rặng càng ngày có để để tiết kiệm. Vì vậy, để phục vụ cho việc tiêu xài họ đã tìm cách biến dữ liệu thành tiền.

Millennials chiếm 75% lực lượng lao động toàn cầu. Nhưng so với thế hệ trước, họ nợ nần chồng chất hơn, khả năng sở hữu một ngôi nhà chỉ bằng một nửa và có nhiều khả năng sống trong cảnh nghèo đói hơn cha mẹ của họ. Chính những lực lượng đang gây ra sự bất bình đẳng lớn giữa một phần trăm cao nhất và phần còn lại, cũng đang tạo ra khoảng cách giàu có lớn giữa Baby Boomers và Millennials.

Vậy những lý do cốt lõi nào đã đẩy Millennials đến bờ vực của sự khốn cùng?

Thứ nhất, mức lương tăng chậm. Khi các Millenials ra trường và bắt đầu sự nghiệp từ năm 2007 đến 2017, mức lương trung bình chỉ tăng 0,3% mỗi năm. Trước đó, giữa những năm 1980 và giữa những năm 1990, tiền lương đã tăng gấp ba lần.

Trong khi tiền lương tăng nhỏ giọt thì chi phí cho những điều kiện thiết yếu như nhà cửa, giáo dục lại tăng vọt tới đỉnh. Giá bất động sản tăng cao khiến Millienials khó có cơ hội sở hữu nhà, điều mà thế hệ trước họ có nhiều người còn làm giàu nhờ mua bán bất động sản khi còn rẻ. Chi phí giáo dục tăng cao khiến nhiều Gen Y phải đôi ba lần mới tốt nghiệp được. Ngoài ra, sự phát triển của công nghệ khiến cho nhiều nghề nghiệp biến mất, họ phải thay đổi định hướng nghề nghiệp, đổi việc nhiều lần để tìm được công việc phù hợp.

Trước tình hình lạm phát, chi phí cho giáo dục năm 2018 cao gấp 3 lần so với năm 1978. Nhiều Gen Y phải vay vốn từ chính phủ để đi học với số tiền 28.000 USD. Theo  ước tính, trung bình mỗi người trẻ trưởng thành Millenials nợ 5.000 USD thẻ tín dụng và con số này vẫn đang tăng lên từng ngày. Nhiều người thậm chí không có 1.000 USD tiền tiết kiệm và không được nghỉ hưu cho tới 75 tuổi.

Vậy họ phải làm thế nào để thoát khỏi tình trạng này?

Câu trả lời là dữ liệu

Trong khi nhiều người Gen Y sống trong cảnh khốn cùng thì ở chiều ngược lại, xã hội chưa bao giờ chứng kiến số lượng các gã khổng lồ công nghệ nhiều như hiện nay. Thông qua các chính sách âm thầm, cách diễn đạt khó hiểu và các chi tiết phức tạp nhằm đánh tráo khái niệm, những gã khổng lồ công nghệ đã thu thập lượng dữ liệu điên rồ về thế hệ Millenials.

Cho dù dữ liệu được sử dụng cho quảng cáo mục tiêu, dự đoán hành vi của người mua, triển khai AI hoặc mua hoặc bán cho bên thứ ba; rõ ràng là tài sản của các công ty này được xây dựng dựa trên thông tin thân thiết của người dùng.

Các công ty có thể áp dụng phương pháp tiếp cận hướng vào khách hàng để chia sẻ thông tin, trao quyền cho người tiêu dùng chia sẻ và hủy bỏ sự đồng ý của họ. Thay vì đơn giản là yêu cầu sự đồng ý, các tổ chức có thể lợi dụng sự đồng ý để tính toán; tạo lập mối liên hệ kỹ thuật số tự động và an toàn với khách hàng.

Một khi mối liên hệ được bảo đảm, các công ty có thể xây dựng các nền tảng linh hoạt, an toàn để lưu trữ và quản lý dữ liệu theo cách hướng đến khách hàng. Tiếp theo, xây dựng các dịch vụ quản lý quyền kỹ thuật số tạo ra một ‘kho tiền’ kỹ thuật số cho khách hàng để lưu trữ dữ liệu cá nhân và mang đến cho người dùng cơ hội kiếm tiền tương tự.

Một công ty công nghệ trả trung bình 208 đô la USD mỗi ngày cho mỗi người để sử dụng dữ liệu của người đó.

Nếu đề xuất này được thực hiện, một người có thể kiếm tối thiểu 75.000 đô la Mỹ USD với mỗi công ty. Và giới hạn duy nhất là số lượng công ty mà một cá nhân có thể ký với giá 75.000 USD / năm.

Câu hỏi ở đây là nên bán hay không thôi?

Theo e27.co

Nguồn